LOẠT BÀI VỀ TIÊU CHUẨN CHẤT BẢO VỆ THỰC VẬT CỦA TẠP CHÍ DOANH NGHIỆP VÀ THƯƠNG HIỆU NÔNG THÔN

Bài 3: Xây dựng bộ tiêu chuẩn nông sản nội địa: Cuộc cách mạng bắt đầu từ những điều cụ thể

06:08 | 27/04/2025

DNTH: Trong hơn một thập kỷ qua, Việt Nam đã chứng kiến nhiều chiến dịch nâng cao chất lượng nông sản để phục vụ xuất khẩu. Từ GlobalGAP đến VietGAP, từ mã số vùng trồng đến tem truy xuất, các quy chuẩn quốc tế đang ngày càng phổ biến trong khu vực sản xuất hướng ngoại. Nhưng ở chiều ngược lại, thị trường nội địa – nơi tiêu thụ đến 80% sản lượng rau củ quả mỗi năm – lại vẫn thiếu một bộ tiêu chuẩn thống nhất và có thể thực thi.

Điều trớ trêu là cùng một quả mít, nếu bán cho thị trường Hàn Quốc hay Nhật Bản, người trồng buộc phải tuân thủ chặt chẽ các tiêu chí: dư lượng hóa chất đúng giới hạn, quy trình canh tác rõ ràng, đóng gói đồng đều, vận chuyển lạnh. Nhưng nếu để tiêu thụ trong nước, cùng lắm chỉ cần “mã đẹp, màu tươi, giá phải chăng”. Từ tiêu chí ngoại hình chuyển sang tiêu chí an toàn, nông sản nội địa dường như vẫn đang lửng lơ giữa hai hệ chuẩn, mà không có một quy tắc buộc người sản xuất và phân phối phải tuân thủ.

Thực tế, những quy chuẩn không phải không có. Thông tư 50 của Bộ Y tế, danh mục thuốc BVTV của Bộ NN&PTNT, Luật An toàn thực phẩm… đều đã quy định rõ ràng giới hạn dư lượng, trách nhiệm kiểm soát và chế tài vi phạm. Nhưng khi các quy chuẩn đó không được tổng hợp, chuẩn hóa và áp dụng bắt buộc trên thị trường nội địa – như một “bộ tiêu chuẩn quốc gia về nông sản an toàn” – thì mọi chuyện vẫn dừng lại ở cấp độ khuyến khích.

Vấn đề là ở chỗ: nếu chúng ta không áp dụng chuẩn cho thị trường nội địa, thì mọi kỳ vọng về việc xây dựng thương hiệu quốc gia cho nông sản cũng chỉ là khẩu hiệu. Người tiêu dùng Việt sẽ vẫn là nạn nhân của chuỗi cung ứng lỏng lẻo, trong khi các thị trường nhập khẩu lại được ưu tiên cả về kiểm soát lẫn chất lượng.

Một ví dụ điển hình là tại TP.HCM – nơi mỗi ngày tiêu thụ khoảng 8.000 tấn rau củ quả, trong đó hơn 70% không qua bất kỳ hệ thống kiểm định an toàn nào trước khi ra chợ truyền thống. Cơ chế kiểm tra theo xác suất, thiếu nhân lực, thiếu thiết bị phân tích nhanh, đã khiến công tác giám sát chất lượng gần như dựa vào... niềm tin. Trong khi đó, tại các chuỗi siêu thị, tỉ lệ kiểm soát chất lượng tốt hơn, nhưng chiếm chưa đến 20% lượng nông sản tiêu thụ cả thành phố.

Vậy tại sao không thiết lập một bộ tiêu chuẩn tương tự cho thị trường nội địa? Bộ tiêu chuẩn ấy không nhất thiết phải giống hệt với chuẩn xuất khẩu, nhưng phải bao gồm những yêu cầu tối thiểu về dư lượng thuốc BVTV, điều kiện bảo quản, và truy xuất nguồn gốc. Trên cơ sở đó, Nhà nước có thể xây dựng hệ thống kiểm soát tập trung tại các chợ đầu mối, kho trung chuyển, siêu thị – những điểm mà chỉ cần một lô hàng không đạt, có thể nhanh chóng cảnh báo, thu hồi, và xử lý rõ ràng.

Việc xây dựng bộ tiêu chuẩn nông sản nội địa không đơn thuần là câu chuyện kỹ thuật, mà là lựa chọn chiến lược. Nếu thị trường trong nước được tổ chức như một thị trường xuất khẩu, với ràng buộc rõ ràng và trách nhiệm cụ thể, người tiêu dùng sẽ dần thay đổi hành vi, doanh nghiệp sẽ đầu tư vào kiểm soát chất lượng, và nông dân – thay vì “phun thuốc theo kinh nghiệm” – sẽ có động lực để canh tác bài bản hơn.

Một số địa phương như Lâm Đồng, Hậu Giang, An Giang đã bước đầu thử nghiệm mô hình chợ đầu mối kiểm soát chất lượng – nơi chỉ cho phép phân phối nông sản đạt tiêu chuẩn VietGAP hoặc có truy xuất nguồn gốc rõ ràng. Dù quy mô còn nhỏ, đây có thể là mầm ươm cho một hệ thống phân phối minh bạch hơn – nơi các sản phẩm được phân loại theo cấp độ an toàn, như cách nhiều nước đang làm.

Điều quan trọng hơn, là thay vì chờ đợi tất cả các vùng trồng đều đạt chuẩn, chúng ta có thể chọn cách đi từ thị trường: bắt đầu bằng việc quy định rõ tiêu chuẩn cho một số loại nông sản phổ biến (như rau xanh, trái cây ăn tươi), triển khai dần ở các thành phố lớn, áp dụng biện pháp xử phạt công khai đối với cơ sở vi phạm. Những bước nhỏ, nhưng cụ thể và có thể làm ngay.

Một “cuộc cách mạng nông nghiệp” đôi khi không cần bắt đầu từ cánh đồng – mà từ siêu thị, từ chợ đầu mối, từ những gian hàng mà người tiêu dùng đặt niềm tin mỗi ngày. Nếu có một bộ tiêu chuẩn quốc gia về nông sản nội địa, đó sẽ không chỉ là công cụ kiểm soát – mà là tuyên bố: chúng ta tôn trọng sức khỏe của chính người Việt.

Xem thêm:
Bài 1: Từ câu chuyện lô sầu riêng bị trả lại đến câu hỏi quản lý chất BVTV

- Bài 2: Chất lượng nông sản nội địa: Khi không ai dám chịu trách nhiệm cuối cùng

Ý kiến bạn đọc...

Gửi
Hủy

Xuất khẩu thủy sản lần đầu lép vế trước cà phê

DNTH: Theo Cục Hải quan, trong quý 1, xuất khẩu cà phê đạt 496 nghìn tấn, trị giá 2,8 tỷ USD, giảm 15,3% về lượng nhưng tăng tới 45,8% về kim ngạch so với cùng kỳ 2024. Cũng trong quý 1, xuất khẩu thủy sản đạt 2,3 tỷ USD, tăng 19,2% so với...

Cam xanh nghĩa tình 'giải cứu' nông sản bền vững

DNTH: Hiện các tỉnh miền Tây đang vào vụ thu hoạch cam sành, thế nhưng đầu ra gặp nhiều khó khăn, chương trình “Cam xanh nghĩa tình” ra đời với một cách tiếp cận mới: chuyển từ “giải cứu” ngắn hạn sang giải pháp tìm đầu ra...

Xuất khẩu sắn, cần đề cao phương thức chế biến

DNTH: Ngành sắn Việt Nam đang đứng trước ngã rẽ quan trọng khi xuất khẩu sắn và các sản phẩm từ sắn đạt kim ngạch gần 1 tỷ USD trong 10 tháng đầu năm 2024, nhưng lại giảm 7,7% so với cùng kỳ năm trước. Sự phụ thuộc vào Trung...

Ớt chỉ thiên giá 68.000đ/kg, nông dân lãi to dù mất mùa

DNTH: Năm nay do ảnh hưởng thời tiết mưa lạnh kéo dài khiến năng suất ớt giảm, nhưng giá ớt đang rất cao nên nông dân vẫn lãi to.

Doanh nghiệp xuất khẩu nông sản sẽ chịu thiệt hại vì thuế đối ứng của Mỹ

DNTH: Chính quyền Donald Trump áp thuế nhập khẩu chung và thuế đối ứng với từng đối tác thương mại, trước mắt sẽ gây tổn thất cho nhiều doanh nghiệp xuất khẩu nông sản.

Tìm hướng đi cho sàn giao dịch nông sản

DNTH: Các sàn giao dịch nông sản đóng vai trò quan trọng trong việc kết nối nông dân với thị trường, giúp nâng cao giá trị nông sản và đảm bảo tính minh bạch trong giao dịch. Tuy nhiên, để các sàn này hoạt động hiệu quả và thực sự...

XEM THÊM TIN