Thầy chủ nhiệm và lớp tôi
21:17 | 19/11/2024
DNTH: Nhân dịp kỷ niệm 42 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam (20/11/1982 - 20/11/2024), xin giới thiệu bài viết "Thầy chủ nhiệm và lớp tôi" của cô giáo Lương Nguyên Ánh Nguyệt, tổ Ngữ văn, Trường THPT Pleiku (tỉnh Gia Lai).

Chớm đông. Gió về the thắt… Dã quỳ bung nở… Những thảm hoa vàng rực quanh đồi, quanh làng, quanh các hẻm nhỏ của phố núi, cho Pleiku có một vẻ đẹp rất riêng, ấm áp mà quyến rũ kì lạ, khiến ai một lần đến vào mùa đông nơi này thật ngỡ ngàng, mê đắm – “một Pleiku chưa xa đã nhớ”. Tháng 11 của nhiều năm trôi qua, chúng tôi vẫn ao ước một lần ngồi lại bên nhau thật lâu để chuyện trò, để được nói với Thầy chủ nhiệm những lời tri ân của những cô cậu học trò năm nào...
Cuộc sống mưu sinh bộn bề, thời gian không trở lại cho những dự định dang dở, thầy và trò tóc ngả hoa râm… nên yêu thương, cảm thông nhau, nhớ nhau nhiều hơn… Lớp 12B chúng tôi đa số được học chung lớp, chung trường từ lớp 5 đến lớp 12... Chúng tôi may mắn gặp được các Thầy chủ nhiệm đáng kính. Mỗi Thầy một phong cách khác nhau, các thầy đều chung một tình yêu thương, chăm chút chúng tôi cho mỗi giai đoạn trưởng thành…

Chúng tôi nhớ nhất Thầy chủ nhiệm lớp 12B (1988-1991) Trường THPT Pleiku 1- là người Thầy gắn bó với chúng tôi thật sâu sắc. Chúng tôi đã may mắn được sinh ra, lớn lên và học tập và làm việc tại phố núi Pleiku và được chứng kiến bao đổi thay của thành phố. Chúng tôi càng tự hào hơn khi mình là học sinh Trường THPT Pleiku (nguyên là Trường PTTH Pleiku 1).
Ngày đó- hơn 30 năm về trước, Thầy rất trẻ, Thầy mới về Trường THPT Pleiku. Học sinh Pleiku ấn tượng với dáng người nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn của Thầy. Bạn trai lớp chúng tôi lại rất cao lớn nên nhìn Thầy như trẻ hơn cả học trò… Đôi mắt Thầy đen, to tròn và sáng long lanh… Giọng nói xứ Quảng trầm ấm… Thầy Phạm Phú Dựng.

Thầy bước vào lớp với vẻ mặt nghiêm nghị chào chúng tôi. Sau những lời hỏi thăm, chúng tôi vào bài học mới. Giờ học tiếng Nga của Thầy bao giờ cũng hấp dẫn chúng tôi. Thầy dạy dễ hiểu, tỉ mỉ luyện tập, sửa bài nên chúng tôi dễ dàng hiểu và thuộc bài ngay trên lớp. Thầy hiền lành, thân thiện, dễ gần! Thầy không trách phạt chúng tôi mà thầy sẽ dạy lại bài khi chúng tôi chưa hiểu. Dẫu môn học của Thầy thật khó khăn để tiếp thu với một số bạn trong lớp (môn tiếng Nga) nhưng chúng tôi luôn nghiêm túc, cố gắng, chờ đợi học môn Thầy Chủ nhiệm.

Thầy vui tính, hay dí dỏm, hài hước, hay đọc thơ tình, hay kể chuyện cho chúng tôi nghe… Thầy đã truyền cho chúng tôi tình yêu về đất nước bạn Nga xa xôi, yêu những giai điệu, bản nhạc Nga trữ tình nhất thế giới… Mi-li-ôn, Mi-li-ôn, Mi-li-ôn, a- lứt- rốt. I-zak-na, I-zak-na, xe-rit-tươi… (Bài hát “Triệu đóa hoa hồng”). Tôi mê say học tiếng Nga. Tôi cũng đã từng ước mơ làm thông dịch viên cho chuyên gia Liên Xô, cho du lịch nước Nga. Đến bây giờ, tôi vẫn yêu những giai điệu Nga du dương, da diết đến nao lòng “Đêm dần qua, dưới mưa rơi, em mong chờ anh tới…”.

Lớp 12B chúng tôi rất “đặc biệt” bởi chúng tôi tập trung ba đội tuyển học sinh giỏi của trường: Toán, Văn, Nga văn. Ngoài giờ học chính khóa, chúng tôi học buổi chiều để ôn luyện môn chuyên. Trường Pleiku 1 bấy giờ là trung tâm bồi dưỡng đội tuyển học sinh giỏi thi cấp tỉnh và thi Quốc gia cho hai tỉnh Gia Lai và Kon Tum. Thầy cô giáo của trường ôn luyện cho biết bao thế hệ học sinh đạt giải cấp tỉnh và Quốc gia. Thầy Hiệu trưởng của chúng tôi là thầy Bùi Tấn Tri có “giọng quát rất sang”. Thầy là “thần tượng” của thế hệ chúng tôi bởi thầy “văn võ song toàn”. Thầy giỏi chuyên môn và giỏi quản lí. Thầy rất nhớ tên học trò. Thầy thường đi thăm các lớp trong giờ ra chơi, sau vài ba câu hài hước với chúng tôi, thầy gọi “đúng phóc” tên lớp trưởng và một số bạn khác trong lớp. Chúng tôi rất sợ thầy và kính yêu thầy lắm. Thầy cũng rất “cưng” lớp chúng tôi.
Thầy chọn lớp 12B chúng tôi làm lớp điểm cho mọi hoạt động và học tập. (Ngày đó cuộc sống thời bao cấp rất chật vật, được là học sinh cấp 3 nhưng không có điều kiện may một chiếc áo dài để đến trường; nên thầy chỉ chọn 12B mặc áo dài đồng phục khi chào cờ trước toàn trường). Mỗi sáng thứ hai hàng tuần, con gái lớp tôi mặc áo dài trắng, đi guốc gỗ trắng, dịu dàng trắng tinh khôi cả sân trường. Mỗi khi chúng tôi bước vào sân trường với tà áo dài trắng tha thướt, học sinh các lớp cả bốn tầng lầu đã đứng sẵn, chật kín, nhìn xuống, xem chúng tôi mặc áo dài… Đó là niềm kiêu hãnh của con gái lớp tôi. Và bất kì một ngày lễ, hội nào của trường, lớp chúng tôi lại được mặc áo dài tung tăng đi cổ vũ, tham dự.

Con gái lớp chúng tôi đông hơn con trai và nổi tiếng xinh đẹp, tài năng, học giỏi, thông minh mà cũng rất đanh đá, dữ dằn (nhất là con gái chuyên Toán). Con trai tuy ít hơn nhưng các bạn ấy rất thông minh, đều là học sinh giỏi Toán. Các bạn ấy tinh nghịch, “đầu têu” đủ trò, kể cả cúp tiết và giấu sổ đầu bài, trèo tường… Tuổi học trò mà sao không tinh nghịch? Chỉ có điều chúng tôi không cãi, không trách, không giận, không nói lời khiếm nhã với thầy cô. Học môn tự nhiên hay xã hội, lớp tôi đều có các “mũi nhọn” cho phong trào “học tốt”. Thế nên thầy cô rất thích dạy lớp chúng tôi. Thầy Chắc, Thầy Lễ, Thầy Nho, Thầy Vẽ, Thầy Dựng, Thầy Hào, Thầy Chớ, Thầy Ty… mỗi bài giảng của các thầy miệt mài với bảng đen, phấn trắng (thời đó chúng tôi không biết gì về “chuyển đổi số”) cho chúng tôi cả thế giới tri thức, kĩ năng sống, đạo lí làm người có ích! Lúc đó lớp 12 rồi mà chúng tôi cũng không biết nghĩ nhiều về “lập nghiệp” cho tương lai, chỉ đơn giản là “được đi học”, bạn nào đi đại học hay học nghề là do ba mẹ định sẵn hay nối nghiệp gia đình.

Hơn 33 năm… “thời áo trắng” mộng mơ như một dòng sông kí ức thanh khiết chảy trôi… chảy trôi trong miền nhớ thẳm xa của mỗi người…. 33 năm biết bao buồn vui, thăng trầm cùng thanh xuân đi qua… Nhưng hễ nối kết được với bạn nào, hay gia đình mỗi bạn có chuyện vui, buồn là dịp chúng tôi được gặp nhau để kể chuyện “thời trẻ trâu” đi học hồn nhiên thế nào; áo vá, quần cũ, dép guốc lếch thếch và cười, và long lanh ánh mắt như sống lại tuổi 17… dù “tóc đá vôi, da đồi mồi”.
Kể sao cho hết? Tháng 11 về, nhớ da diết Thầy Cô, nhớ bạn cũ, bây giờ gặp nhau hay gọi nhau là “bạn già, bạn nối khố”.
Tôi may mắn hơn các bạn tôi, mỗi ngày đến trường được gặp thầy cô cũ, tự hào được về mái trường xưa mình là học trò bé nhỏ; nay là đồng nghiệp, là cô giáo, là người cùng Thầy Cô với chèo lái bao chuyến đò sang sông, mang tri thức nơi vùng phố núi Pleiku xa xôi hòa nhập và kiến tạo nên những vùng trời tri thức mới cao rộng, bao la. Thầy Cô dạy tôi năm xưa, nay đã nghỉ hưu, đã chuyển nơi sinh sống hoặc có Thầy Cô đã về với Đất Mẹ vĩnh hằng. 33 năm, với Thầy Cô, tôi cứ cảm thấy bé bỏng như ngày nào, vẫn bồi hồi nhớ từng bài giảng, nhớ những khuôn mặt hiền từ, giọng giảng bài, nét chữ của Thầy Cô. Nhớ sân trường, hành lang giờ ra chơi, cả ánh mắt “ai đó” như còn nồng nàn đâu đây, chưa kịp trao gởi một lời thương… những mẫu thư tình viết vội giấu trong hộc bàn và bao mối tình đầu nảy nở… Bây giờ kể lại với thế hệ Gen Z như kể chuyện cổ tích vậy!
20/11 là ngày lễ tri ân của bao thế hệ học trò hướng về những “người thầy lặng lẽ” hiến dâng cả thanh xuân để “trồng người”. Học trò cũ xin trao gởi chút tấm lòng bé nhỏ đến quý Thầy Cô. Cầu mong Thầy Cô luôn an nhiên, tự tại, hạnh phúc với đời, như lẽ thường của tạo hóa, của đất trời, của tháng năm.
Lương Nguyên Ánh Nguyệt
Cùng chuyên mục
-
Tags:
- 42 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam /
- Thầy Phạm Phú Dựng /
- 20/11 /
- Trường THPT Pleiku /
- Gia Lai /
- Chia sẻ:
-
-
-
Bình luận (0)

Sắc đẹp và tri thức hội tụ tại chuỗi sự kiện Trung Nguyên Legend dịp Quốc khánh
DNTH: Trong khuôn khổ triển lãm A80 diễn ra tại Hà Nội, sự góp mặt của Hoa hậu Lê Nguyễn Bảo Ngọc, “thần đồng âm nhạc” Izara Thiên Nga và Hoa khôi Phạm Tâm Anh Thy đã mang đến sức hút đặc biệt cho không gian trưng bày của Trung...
Gia Lai: Kỳ nghỉ lễ 2/9 đầu tiên sau sáp nhập “thu về” hơn 620 tỷ đồng
DNTH: Lần đầu tiên tỉnh Gia Lai mới (sau khi sáp nhập) đón kỳ nghỉ lễ Quốc khánh 2/9 đã ghi nhận những kết quả ấn tượng, với gần 300.000 lượt khách và doanh thu du lịch ước đạt 623 tỷ đồng.

Hai thế hệ cùng chung nhịp bước trong phong trào A80
DNTH: Hòa trong không khí hào hùng của cả nước hướng về Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9 – Ngày hội non sông của dân tộc, phong trào A80 đã trở thành điểm nhấn đặc biệt, khơi dậy niềm tự hào dân tộc, tinh thần đoàn kết và...

Gia Lai: “Biển trời giao hòa" - đêm hội tưng bừng sắc màu và âm thanh
DNTH: Tối 2/9, Quảng trường Đại Đoàn Kết (phường Pleiku, tỉnh Gia Lai) chìm ngập trong sắc màu và âm thanh của chương trình nghệ thuật quy mô lớn “Gia Lai: Biển trời giao hòa, tinh hoa ngời sáng”.

Tổ quốc từ lời thề Độc lập
DNTH: Hôm nay 2/9, cả nước kỷ niệm 80 năm ngày Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Không chỉ là ngày lễ lớn của dân tộc, đây còn là dấu mốc trọng đại khẳng định khát vọng dựng xây đất nước hùng cường và...

Thống nhất một bộ sách giáo khoa
DNTH: Nghị quyết 71 của Bộ Chính trị về đột phá phát triển giáo dục và đào tạo yêu cầu xây dựng bộ sách giáo khoa thống nhất toàn quốc, hướng tới năm 2030 cung cấp miễn phí cho mọi học sinh.
Đô thị cuộc sống
-
Cung cấp điện tuyệt đối an toàn dịp Quốc khánh 2/9
-
Mức hỗ trợ đóng BHYT mới nhất từ ngân sách theo Luật BHYT sửa đổi từ tháng 7/2025
-
"Phiên chợ khởi nghiệp 2025"
-
Hưng Yên: Công an xã Thái Thụy điểm tựa bình yên cho Nhân dân
-
Đếm ngược 8Wonder: Fan “ôm rào’ từ 5h sáng, dàn siêu sao sẵn sàng cháy hết mình
-
Năm 2026 Hà Nội giải quyết dứt điểm chợ cóc, chợ tạm
Sống khỏe
-
Học 6 tháng, có cơ hội làm việc tại Bệnh viện Hùng Vương Gia Lai
-
Thoát khỏi “cửa tử” khi bồn nước 1.000 lít từ trên cao rơi xuống
-
Phục hồi chức năng - Mảnh ghép Không thể thiếu sau điều trị ung thư vú
-
Rắn cạp nong cắn: Lời cảnh tỉnh từ ca bệnh hiểm nghèo ở Gia Lai
-
Bước ngoặt y tế tại miền Trung: Vinmec Nha Trang phẫu thuật nội soi ung thư dạ dày thành công cho bệnh nhân 86 tuổi
Thị trường
-
Ô tô cũ ế ẩm, giới buôn “có lời là bán”
-
"Lướt sóng" bất động sản thời điểm này 90% là thất bại
-
Ninh Thuận bứt phá ngoạn mục, trở thành “mỏ vàng” trong mắt nhà đầu tư
-
Bất động sản Việt Nam vẫn hấp dẫn nhà đầu tư nước ngoài
-
M&A bất động sản phía Nam nhộn nhịp trong mùa dịch
-
Ô tô giảm giá “chạy” tháng ngâu
Ý kiến bạn đọc...